Nhớ hồi đi học từng lập kỷ lục ăn hai cây 3 môn Văn trong 1 tuần. Một lần ko thuộc bài còn một lần làm tập làm văn mà…cọp dê rồi bị bắt. Con xin lỗi ba má vì đã che đậy sự thật này bấy lâu nay. Tới giờ vẫn ko hiểu tại sao làm văn mà mình đi coi bài người ta được, trong khi thằng đó cuối cùng nó hơn mình có 1 điểm rưỡi. Nói vậy để mọi người biết về tài năng văn chương của mình. Nhưng hôm nay cũng xin viết vài dòng để tổng kết lại 1 năm có quá nhiều thay đổi và có lẽ là năm biến động nhất đời mình từ trước tới giờ.
GMAT
GPA mình thấp lè tè, nhìn cái bảng điểm thiệt muốn đốt luôn. Nên GMAT là cứu cánh cuối cùng để mình có thể mơ về một trường tốt khi học Master (mình có IELTS rồi). Lọ mọ kiếm trên Google, Facebook rồi diễn đàn các thứ để tìm chỗ học GMAT. Mình vào vietmba.com đọc thử thì thấy có nhiều bài về GMAT của anh Patrick Le, viết khá chi tiết và đi vào lòng người. Tìm hiểu thêm thì biết anh là Chief Everything Officer của VietAccepted (VA) nên mình đăng ký học. Theo tưởng tượng ban đầu của mình thì anh chắc phải kiểu cao to, đẹp trai, sống ở Mỹ lâu năm. Lúc vô học thì thấy…hơi khác. Anh to nhưng ko cao, và đúng là giống sống ở Mỹ lâu năm thật, quần tà lỏn áo thun Graphic Tee đúng kiểu teen Mỹ. Thôi nói điên đủ rồi mình vô trọng tâm luôn.
Hồi mới vô học cũng tự tin khả năng đọc hiểu lắm. Đụng cái argument CR đọc 2-3 lần vẫn ko hiểu ý đồ nó muốn nói gì, bắt đầu lờ mờ cảm nhận được độ khó của GMAT. Rồi anh Hưng mới chỉ từ từ cách take note ý chính, nhìn ra flow. Làm cho chắc bước đó rồi mới qua học technique Framework, EB các thứ. Những buổi đầu anh Hưng focus rất nhiều vào cơ bản của Verbal: cách đọc và hiểu tường tận một argument, đọc sao cho hiểu sâu sắc một câu, xác định được scope và flow, các indicator để tìm scope nhanh, cách take note và pick keywords, timing… Thường ở bước này nhiều bạn sẽ dễ mất kiên nhẫn và chán nhưng mình nói thật là nó quan trọng lắm. Đây đều là những gì tinh túy nhất của anh Hưng chắt lọc trong suốt những năm dạy học và sẽ đóng vai trò quyết định thành bại của việc học và thi GMAT.
Anh Hưng xem GMAT như hơi thở của mình vậy. Mình chưa thấy ai đam mê với một điều gì đó mãnh liệt như anh Hưng. Nên anh dành cả tâm huyết cho lớp GMAT và học viên vì vậy cũng được anh quan tâm rất sát sao và gắt gao. Ai mà lỡ dại để anh Hưng biết ngày thi GMAT chắc sẽ hiểu điều mình nói. Đầu tiên là nhắn mess, gọi mess rồi tới gọi dt thiệt, ào ào như thác lũ. Thường nếu thi sáng thì khoảng 2h chiều hỏi, thi chiều thì 7h tối hỏi. Anh Hưng ko hỏi vào giờ cơm, chắc sợ mình sặc.
Anh luôn tìm tòi nhiều tài liệu, phương pháp cũng như chiêu trò mới cũng chỉ để giúp học viên Beat the GMAT 700. Học ở VA có một cái sướng là được làm những tài liệu mới nhất, thử những phương pháp tiên tiến nhất và được nghe đủ chuyện trên trời dưới đất. Các anh chị VA Alumni chắc cũng đồng ý với em là học phí ở đây quá rẻ so với những gì mình nhận được.
À với một đặc sản của anh Hưng nữa là ko bao giờ khen học viên. Dù bạn có làm đúng nhiều cỡ nào thì đây là những lời “động viên” tiêu biểu:
Đúng SC “Đây là phần dễ nhất của Verbal, phần này chủ yếu để các bạn kéo điểm”
Đúng RC “Thật ra RC ko khó, vì mọi thông tin đã có sẵn trong bài đọc hết rồi”
Đúng CR “Quan trọng các bạn phải consistent dc như vậy trong phòng thi kìa”
Đúng Quant. Thậm chí còn ko thèm buông lời gièm pha.
Anh Hưng là vậy. Lúc nào cũng khắt khe và đòi hỏi rất cao ở học viên, mục đích cuối cùng chỉ muốn mọi người cố gắng thêm chút nữa. Nhớ có lần anh Hưng nói anh ko tin câu “Don’t work hard, work smart.” vì theo anh trước khi work smart được thì chúng ta phải work extremely hard trước cái đã. Mình vô cùng tâm đắc câu này.
GMAT thay đổi cách mình tiếp cận vấn đề, cách đọc hiểu văn bản và giúp mình hiểu sâu sắc về tiếng Anh hơn. Toàn những skill sống còn khi đi làm cả. Mình chân thành khuyên các bạn nên học GMAT vì nó hay lắm. Học thôi ko cần thi cũng dc nữa.
Apply vào trường
Ai mà nói học GMAT cực thì qua bước này rồi có thể sẽ suy nghĩ lại. Nó vất vả gấp mấy lần như vậy nữa vì anh Hưng rất tỉ mỉ trong chuyện này. Apply trường Đức phải chuẩn bị đủ thứ giấy tờ. Sau đó là viết luận và luyện phỏng vấn, hai phần gian nan nhất. Viết luận mỗi trường hỏi mỗi kiểu, phải cố gắng moi móc đầu óc, nhìn lại bản thân xem có cái gì để quyến rũ trường ko. Luyện phỏng vấn thì bị ăn chửi, dọa nạt liên tục vì tội ăn nói ngu ngơ, ko thuộc script và mặt đơ như trái bơ. Có lúc mình stress kinh khủng vì sợ rớt hết phải ở lại 1 năm nữa. Mà sau mỗi lần như vậy thấy mình khôn ra, biết được thế mạnh bản thân ở đâu và tự tin hơn rất nhiều. Làm hồ sơ ở VA, ngoài kết quả xuất sắc đã được mọi người kiểm chứng rồi, các bạn còn được hưởng rất nhiều dịch vụ giá trị gia tăng khác. Ngoài “Bún mắng cháo chửi” vốn đã quá nổi tiếng trong giới consulting ra thì còn một loạt dịch vụ chất lượng khác: đặt vé máy bay cam kết rẻ nhứt thị trường, mua bùa bình an tăng sức đề kháng, lâu lâu buồn tình 2-3h sáng gửi mail tâm thư đẫm nước mắt kèm lời lẽ khẩn thiết và dọa nạt nhắc học viên chú tâm chuyện học hành,… Nói thiệt giờ mà gắn đại cái camera quay hết quá trình luyện thi GMAT và làm hồ sơ ở VA chắc đủ làm một show thực tế ăn đứt ba cái The Face, Next Top.
Cuối cùng mọi công sức cũng được đền đáp khi nhận được admission từ trường mà mình mơ ước mặc dù chặng này cũng drama ko kém. Thật sự thành quả ngoài sức tưởng tượng của mình, tới giờ vẫn còn lâng lâng như phê thuốc ấy.
Thôi dốt Văn mà viết nhiều quá, mình muốn kết thúc bằng một vài lời với người đã hướng dẫn mình trong suốt 1 năm qua, người đã rẽ cuộc đời mình sang một hướng mới: anh Hưng.
Anh Hưng ko phải người thầy đầu tiên nhưng là người thầy mà em kính trọng và ngưỡng mộ nhất. Anh cho em biết cống hiến với nghề, kỷ luật và một thái độ làm việc nghiêm túc là như thế nào. Dù vậy em chưa bao giờ gọi anh là thầy, toàn gọi anh Hưng hoặc sếp’s Hưng.
Hôm nay, cho em xin phép gọi anh một tiếng thầy: Em cảm ơn thầy Le Quang Hung.
Comments